Tác phẩm / công trình nào theo chị mà giá trị của thời gian là chất xúc tác tuyệt vời nhất?
Giá trị của thời gian là một trong những chất xúc tác tự nhiên quan trọng nhất trong tất cả các tác phẩm của tôi. Điêu khắc không vĩnh cửu, con người không vĩnh cửu, trái đất không vĩnh cửu, vũ trụ này không vĩnh cửu, chẳng gì vĩnh cửu. Bởi vậy, dùng giấy Dó để làm điêu khắc, nhưng đồng thời cũng là để phản điêu khắc, vì giấy dó không phản kháng những thay đổi đến từ tác động tự nhiên, mà sinh sống với chúng.
Trong nghề nghiệp của chị, công đoạn nào và kỹ thuật nào cần nhiều thời gian nhất – một quy trình không thể lướt qua dù cho có bao nhiêu năm kinh nghiệm?
Mỗi tác phẩm đều đòi hỏi một quy trình riêng cho tác phẩm đấy. Tôi luôn uyển chuyển, lắng nghe xem tác phẩm “nói” gì với mình. Giữa tác phẩm và nghệ sĩ luôn có sự trao đổi hai chiều chứ không có việc rập khuôn mẫu. Bởi vậy nên bao nhiêu tác phẩm trong sự nghiệp của tôi cho dù đều cùng một chất liệu giấy dó nhưng không tác phẩm nào giống tác phẩm nào.
Giai đoạn nào trong hành trình nghề nghiệp mà chị thấy mình cần chậm lại, và vì sao?
Hiện tại tôi thấy mình cần phải cật lực làm việc hơn nữa. Đại dịch làm mọi việc chậm lại, mặt tốt là ta được sống chậm có thời gian cho gia đình và bản thân. Nhưng sau đó lại cần tăng tốc để hoàn thành nhiều kế hoạch đề ra.
Những trải nghiệm chậm rãi nào mà chị tâm đắc nhất mỗi ngày?
Trong cuộc sống thường ngày buổi sáng luôn là thời gian chậm rãi và hưởng thụ nhất. Tôi dậy khá sớm, trời hửng sáng là bắt đầu dậy cà phê ăn sáng. Đây luôn là khoảng thời gian với gia đình trước khi mọi người bắt đầu một ngày dài với công việc riêng.
Minh họa: KTS Trương Gia Việt & NVCC.
Xem thêm: