Khi nghiên cứu thiết kế nội thất qua lăng kính điện ảnh, ELLE Decoration hiểu rằng không gian không chỉ là nơi câu chuyện diễn ra, mà còn là một nhân vật thầm lặng trong câu chuyện đó. Nó có khả năng cộng hưởng với cảm xúc, định hình hành vi, và thậm chí dự đoán những biến cố sắp tới.
1. Blade Runner 2049 (2017) – Khi ánh sáng trở thành vật liệu xây dựng
Ánh sáng trong thiết kế nội thất không nên chỉ được coi là yếu tố chức năng, mà là công cụ chính để định hình cảm xúc và tạo chiều sâu cho không gian. Trong bộ phim Blade Runner 2049, ánh sáng không còn là yếu tố phụ trợ mà trở thành vật liệu xây dựng nên không gian. Roger Deakins, nhà quay phim huyền thoại, đã sử dụng kỹ thuật volumetric lighting để tạo ra không gian ba chiều từ những tia sáng vật lý, nơi ánh sáng có thể được cảm nhận như một thực thể có khối lượng.
Căn phòng của K trong phim Blade Runner 2049.
Căn hộ của K có thiết kế kiểu neo-Soviet với không gian chật hẹp, hình học cứng nhắc và ánh sáng vàng ấm áp từ một nguồn duy nhất, tạo cảm giác an toàn giữa thế giới hỗn loạn. Đây là ví dụ hoàn hảo về cách ánh sáng có thể biến đổi không gian nhỏ hẹp thành nơi ẩn trú tinh thần.
Ảnh: Tư liệu
Văn phòng Wallace Corporation còn tận dụng kỹ thuật light caustics – ánh sáng phản chiếu qua mặt nước, tạo nên những gợn sóng trên tường và trần nhà – biểu tượng cho quyền lực và sự kiểm soát. Hiệu ứng này được tạo ra hoàn toàn bằng phương pháp thực tế thay vì CGI, cho thấy sức mạnh của ánh sáng tự nhiên trong thiết kế.
2. The Great Gatsby (2013) – Sự xa hoa và ý nghĩa biểu tượng trong thiết kế Art Deco
Trong thiết kế nội thất, mức độ chi tiết và lựa chọn phong cách có thể kể một câu chuyện sâu sắc về người sở hữu không gian. Đôi khi, sự xa hoa không phải để thể hiện sự giàu có, mà là để che đậy nỗi trống rỗng bên trong.
The Great Gatsby là một tham khảo ngoạn mục về cách thiết kế nội thất có thể phản ánh tính cách nhân vật và chủ đề xã hội. Biệt thự của đại gia Gatsby là hiện thân hoàn hảo của phong cách Art Deco thập niên 1920 – thời kỳ hoàng kim trước cuộc Đại suy thoái.
Nhà thiết kế sản xuất Catherine Martin đã tạo ra không gian nội thất với mức độ chi tiết đáng ngạc nhiên, nơi sự dư thừa và xa hoa trở thành ngôn ngữ thị giác. Phong cách trang trí đó trở thành là biểu tượng cho khát vọng và ảo tưởng của Gatsby.
Thiết kế bối cảnh của The Great Gatsby.
Các yếu tố Art Deco xuất hiện khắp nơi: hoạ tiết hình học mạnh mẽ, đường nét zigzag, hình quạt, màu sắc tương phản và vật liệu xa xỉ như vàng, đá cẩm thạch, gỗ mun. Đặc biệt, cầu thang xoắn ốc trong đại sảnh được thiết kế như một tác phẩm điêu khắc – biểu tượng cho tham vọng vươn lên của Gatsby.
Sự đối lập giữa không gian của Gatsby và nhà Buchanan là bài học về việc thiết kế nội thất có thể trở thành phương tiện kể chuyện. Nhà Buchanan với phong cách Colonial Revival – cổ điển, truyền thống và bền vững – đối lập hoàn toàn với sự mới mẻ, phô trương của Gatsby. Phòng khách màu trắng của Daisy với rèm cửa bay trong gió tạo nên không gian mơ hồ, khó nắm bắt – giống như chính tính cách của cô.
Ảnh: Tư liệu
3. Call Me By Your Name (2017) – Khi không gian là một lớp vỏ ký ức
Bộ phim mở ra trước mắt người xem một căn villa thế kỷ 17 vùng Bắc nước Ý, làm nền cho một câu chuyện tình yêu mơ màng của một thiếu niên mới lớn. Trong thực tế, Villa Albergoni không chỉ là một “set quay” mà tồn tại ngoài đời thực, nhưng đã được nhà thiết kế sản xuất Samuel Deshors chuyển hoá thành một lớp vỏ chứa đựng ký ức.
Không gian mang đậm dấu ấn cá nhân.
Thiết kế nội thất của villa thể hiện triết lý về vẻ đẹp thanh lịch đã trải qua thử thách của thời gian. Đồ nội thất không hoàn hảo, có dấu vết sử dụng; sách, giấy tờ, đồ vật cá nhân được bố trí tự nhiên như thể gia đình đã sống ở đó nhiều thế hệ. Đây là bài học về cách tạo không gian có linh hồn và câu chuyện, không phải không gian trưng bày.
Đạo diễn kể chuyện phim bằng một chuỗi chất liệu: đá cẩm thạch lạnh, gỗ màu ấm, vải lanh mềm mại và đặc biệt là nước – xuất hiện xuyên suốt từ hồ bơi, sông đến biển, như biểu tượng của sự ham muốn và khám phá. Các cửa sổ và cửa chính luôn mở, với rèm mỏng bay trong gió, xoá nhoà ranh giới giữa trong và ngoài, phản ánh tính chất thoáng đãng, phóng khoáng của tình yêu non trẻ vào một sớm mùa hè. Trong đó, phòng của Elio là không gian phức tạp nhất, với các lớp văn hoá chồng chéo: sách, bản nhạc, poster, nhạc cụ, phản ánh tính cách đa tầng của nhân vật.
Ảnh: Giulio Ghirardi
Thiết kế nội thất luôn có sức mạnh lưu giữ và kể lại ký ức. Không gian sống đẹp nhất không phải là những không gian hoàn hảo, mà là những không gian mang dấu ấn của cuộc sống đã diễn ra bên trong.
4. The Shape of Water (2017) – Ngôn ngữ màu sắc và không gian chuyển tiếp
Bộ phim của Guillermo del Toro sử dụng màu sắc không chỉ như một lựa chọn thẩm mỹ, mà còn như một công cụ tường thuật mạnh mẽ. Căn hộ của Elisa được bao phủ bởi tông màu xanh lục, màu sắc của nước và tình yêu, tạo nên liên kết thị giác với nhân vật thuỷ quái.
Thiết kế bối cảnh của The Shape of Water.
Đạo diễn thiết kế Paul Austerberry đã tạo ra một bộ khung kiến trúc của màu sắc, nơi mỗi không gian có bảng màu riêng biệt, phản ánh bản chất của nhân vật và mối quan hệ của họ với quyền lực. Phòng thí nghiệm quân sự với tông xanh lam lạnh lẽo và kim loại sáng bóng. Căn hộ ấm áp của Giles với gam màu nâu đất và vàng. Không gian xanh lục của Elisa ở giữa – như một cầu nối.
Căn hộ của Elisa nằm trên rạp chiếu phim là ví dụ xuất sắc về không gian chuyển tiếp, vừa thực tế vừa mộng mơ. Thiết kế nội thất pha trộn giữa yếu tố cũ kỹ của những năm 1960 với chi tiết giống như dưới nước: sàn gỗ gợn sóng, tường nứt có vệt ẩm, ánh sáng lọc qua cửa sổ tạo hiệu ứng như dưới mặt nước.
Phòng tắm – không gian trung tâm trong câu chuyện – được thiết kế với sự chú ý đặc biệt đến chất liệu và kết cấu. Gạch men xanh cổ điển, bồn tắm men trắng cũ và hệ thống ống nước lộ thiên không chỉ phản ánh thời đại mà còn tạo nên không gian nghi lễ, nơi nước trở thành yếu tố thiêng liêng.
Ảnh: Tư liệu
Tạm Kết
Nghệ thuật điện ảnh và thiết kế nội thất chia sẻ cùng một sứ mệnh: kể những câu chuyện không cần lời. Trong quá trình phân tích những kiệt tác điện ảnh từ góc độ thiết kế không gian, Elle Decoration khám phá ra rằng: nội thất không chỉ là phông nền thụ động, mà là lớp văn bản ngầm định, là ngôn ngữ thầm lặng truyền tải cảm xúc và ý nghĩa vượt xa những điều muốn nói.
Thực hiện: Hoài Thu
Xem thêm
Góc nhìn thiết kế: Những bộ phim truyền cảm hứng cho người làm nội thất (Kỳ I)
Văn phòng của Severance: Nghệ thuật khắc họa sự kiểm soát
Đô thị trong điện ảnh: Sức mạnh kể chuyện của những nhân vật vô ngôn