Luxury of Slow – BTV Nicky Khánh Ngọc

“Là mỗi buổi sáng thức giấc, tôi có thể nằm suy nghĩ, hay chẳng nghĩ gì, xem báo lá cải, nghe podcast của thiền sư, u sầu vì tối qua hay hớn hở vì một điều tưởng tượng. Tôi có cả một nửa buổi sáng để mơ mộng, thế có oách không?” – Nicky Khánh Ngọc.

Nicky Khánh Ngọc 1

Nicky Khánh Ngọc | Writer | Minh họa: KTS Trương Gia Việt & NVCC.

Tác phẩm / công trình nào theo chị mà giá trị của thời gian là chất xúc tác tuyệt vời nhất?

Tôi nghĩ đó là “moss temple” Đền Rêu, Saihō-ji ở Kyoto. Thuở khai thiên lập địa của ngôi đền này khoảng năm 729, nhưng rêu bắt đầu len lỏi sau một trận ngập năm 1868 thời Meiji và các sư thầy không có kinh phí tu bổ. Đến bây giờ, ngôi đền là nơi lan tỏa 120 loài rêu tạo thành tấm thảm dày đặc các sắc thái huyền diệu của màu xanh. Tôi không nghĩ có gì nói về thời gian, đổi thay và thanh khiết nhiều hơn rêu phong.

Trong nghề nghiệp của chị, công đoạn nào và kỹ thuật nào cần nhiều thời gian nhất – một quy trình không thể lướt qua dù cho có bao nhiêu năm kinh nghiệm?

Không có kỹ thuật nào thay thế được trải nghiệm sống. Giai đoạn mà tôi cần cả đời để thực hiện chính là gom góp hiểu biết, cảm xúc, mài giũa góc nhìn của chính mình. Tôi cần phải sống trong một điều gì đó thì mới viết được về điều đó.

Giai đoạn nào trong hành trình nghề nghiệp mà chị thấy mình cần chậm lại, và vì sao?

Lúc nào tôi cũng thấy mình cần chậm lại, chà xát vào cuộc sống nhiều hơn dù u đầu chảy máu, viết ít thôi, để những gì mình viết ra không vô nghĩa, nhạt nhẽo.

Những trải nghiệm chậm rãi nào mà chị tâm đắc nhất mỗi ngày?

Là mỗi buổi sáng thức giấc, xung quanh yên ả, cuộc đời chưa đến gõ cửa nhà hay gọi điện thoại giục giã tôi. Tôi có thể nằm suy nghĩ, hay chẳng nghĩ gì, xem báo lá cải, nghe podcast của thiền sư, u sầu vì tối qua hay hớn hở vì một điều tưởng tượng. Tôi có cả một nửa buổi sáng để mơ mộng, thế có oách không?


Minh họa: KTS Trương Gia Việt & NVCC.


Xem thêm:

Nhà ở và cuộc sống trải nghiệm

Trên những tàn tích