Được cải tạo từ một nhà khung thép vốn mang cảm giác nặng nề và tinh thần công nghiệp, lại nằm trên một trục đường luôn tấp nập xe cộ từ sáng tới khuya, thật không dễ để biến không gian này trở thành một nơi chốn phảng phất vẻ đẹp của sự tĩnh tại, lặng yên. Thế nhưng, cũng như rất nhiều công trình khác mang dấu ấn cá nhân rõ rệt của người kiến trúc sư chịu trách nhiệm dự án này, nhà hàng đã được khoác một tấm áo mới vừa hiện đại chỉn chu, lại vừa hoài cổ thuần chất.
Lấy cảm hứng từ những vật dụng quen thuộc trong sinh hoạt lao động của văn hóa lúa nước đồng bằng Bắc bộ, toàn bộ sự lựa chọn vật liệu, cách xử lý đều xoay quanh câu chuyện của bề mặt thô, hạn chế xử lý để làm lộ ra những vân gỗ nguyên bản, những lớp sơn mộc mạc trên con tiện gỗ, tượng rối nước trang trí. Sự tương phản còn được tìm thấy ở cách phối hợp những chiếc đèn trần là rọ đan bằng mây với đường nét đơn giản của những thanh thép trên trần. Chất liệu thép còn được nhắc lại ở bộ đèn ốp tường đặc sắc được thiết kế riêng cho công trình với kỹ năng chơi ánh sáng đơn giản mà tài tình.
Cả công trình nhà hàng toát lên một không khí đương đại của phong cách công nghiệp trẻ trung, khỏe khắn, cộng hưởng với những nét chấm phá trang trí rất vừa vặn, không nặng tính mỹ nghệ, khiến nó trở nên thu hút cả du khách nước ngoài lẫn thực khách Việt Nam.
Thực hiện: Vị Xuyên – Ảnh: Khoa Hữu – Thiết kế: TD Solutions.