Một khung nhà gỗ đơn giản, gọn ghẽ được dựng nên trên đỉnh đồi nhìn xuống ánh hoàng hôn bao phủ thành phố Ban Mê Thuột giàu cảnh sắc thiên nhiên và lịch sử nhiều địa tầng ký ức. Tại đây, người trú ngụ thường xuyên nhất là chủ một quán cà phê gắn liền với hoài niệm của nhiều người con Ban Mê xa quê – Cafe Bâng Khuâng.
Chị vẫn hằng ngày lên xuống giữa công việc trông nom kinh doanh ở thành phố và chăm sóc mảnh rừng khộp xanh tái sinh, vốn là tâm huyết của mình và những người bạn. Được thiết kế như một khung nhà tiền chế cơ bản với khung thép chịu lực nâng đỡ một trệt và một tầng gác, ngôi nhà khai thác tối đa những góc nhìn ra khung cảnh bên ngoài như không muốn bỏ lỡ bất kỳ khoảnh khắc chuyển biến nào của cây cối và ánh sáng xung quanh.
Căn bếp tối giản với sự xuất hiện hợp lý của hệ kệ kim loại, giúp giữ cảm quan tinh gọn chung của nội thất.
Phòng khách và bàn ăn với tầm nhìn đẹp nhất ra khung cảnh bên ngoài.
Lan can – vốn thuộc về các công trình nhà phố – xuất hiện ở đây như một bất ngờ thú vị.
Có những buổi sáng mây lờ lững trôi ngang cửa sổ phòng khách, và chỉ bước lên bậc thang là ta có thể nhìn thấy một vùng ánh sáng mới mẻ, thanh khiết và cảm nhận được trọn vẹn sự tự do của việc nhìn thời gian trôi qua một cách thong thả, không vướng bận nghĩ suy. Vốn cũng là chốn nghỉ ngơi của những nhà văn, tác giả kịch bản trong quá trình sáng tác muốn tìm một không gian yên tĩnh, căn nhà có đủ tiện nghi cơ bản và giản dị nhưng cũng rất tinh tế trong từng lựa chọn sắp đặt. Với tường và sàn gỗ là chất liệu chủ đạo, nội thất nhà vừa đủ làm ấm một buổi sáng se lạnh thức dậy trong mùi cà phê thơm nóng, lẩn quẩn, vấn vương trong từng cử động đầu ngày.
Giường đôi được đặt làm riêng cho nhà để tối giản hóa không gian.
Nếp nhà giản dị, hạn chế tối đa sự xuất hiện của công nghệ và máy móc nhưng vẫn giữ được sự thoải mái và tiện nghi cơ bản nhất. Giữ cho nội thất khiêm tốn, lặng lẽ một cách đầy chủ đích, căn nhà được dựng lên để người ta hướng ra bên ngoài nhiều hơn.
Bài: PinkQ | Hình ảnh: Dương Rkudo | Trợ lý: Hoàng Lê
Xem thêm