Tác phẩm / công trình nào theo anh mà giá trị của thời gian là chất xúc tác tuyệt vời nhất?
Tôi có may mắn được thực hiện một công trình mang nhiều nỗi ám ảnh về thời gian. Công trình này, đã trở thành một kỷ vật. Tôi yêu những kỷ vật, nên khi được tạo nên một chiếc hộp chứa đựng nhiều kỷ vật trong đó, tôi thực sự thấy hạnh phúc. Công trình tôi nhắc đến là một nhà hàng, đã đóng cửa. Đó là một nhà hàng đẹp, vì nó dùng chật liệu cũ kỹ để nhắc đến một khoảnh khắc đẹp đẽ của quá khứ.
Trong nghề nghiệp của anh, công đoạn nào và kỹ thuật nào cần nhiều thời gian nhất – một quy trình không thể lướt qua dù cho có bao nhiêu năm kinh nghiệm?
Gần như là giai đoạn đầu và cuối của công trình. Ở giai đoạn đầu, đó là lúc tôi loay hoay tìm kiếm một câu chuyện để mã hóa thành ngôn ngữ nội thất. Khúc giữa đầy mạo hiểm và đôi khi buông ra nhìn nó lớn lên. Và giai đoạn cuối là lúc tôi hiểu rằng mình cần phải kết thúc câu chuyện tôi đã bày ra. Lúc này, tôi sẽ thấy mình thật vui vì cùng nhau hoàn thành chiếc hộp chứa tình yêu và kỷ niệm.
Giai đoạn nào trong hành trình nghề nghiệp mà anh thấy mình cần chậm lại, và vì sao?
Có lẽ bất cứ giai đoạn nào, tôi cũng thấy mình cần chậm lại. Sẽ có một sự kiện nào đó nhắc tôi, để tôi không kịp lao đi. Tôi thích mình là người luôn “nhìn lại” và nhìn ngang nhìn dọc, hoặc lùi lại. Tôi thích sự níu kéo và đưa đời sống thiết kế của tôi vào trong những giai tầng của ký ức, những hoài niệm đẹp đẽ và nhiều tiếc nuối.
Những trải nghiệm chậm rãi nào mà anh tâm đắc nhất mỗi ngày?
Những khoảng thở của tôi trong ngày, mà tôi kịp nhận ra, bất cứ lúc nào. Và cảm giác cuối ngày được xem đi xem lại một khúc phim đẹp làm tôi thấy thật vui.
Minh họa: KTS Trương Gia Việt & NVCC.
Xem thêm: