Ảnh: Designboom.
Tác phẩm nghệ thuật này được mọi người ví như một công trình điêu khắc đương đại lấy sự vô tận của biển khơi và thị giác làm nguồn cảm hứng.
Thông qua những hình ảnh đánh lừa thị giác được phản chiếu từ những tấm gương, người xem như thấy mình đang cô đơn lạc giữa một hòn đảo hoang vu. Nhưng ngược lại, khi bắt đầu xuất hiện một nhóm đông tìm đến và chiêm ngưỡng cùng nhau, tác phẩm đem lại một sự gắn kết khó tả giữa những con người chưa từng biết đến nha. Như thể, họ đang cùng nhau đứng giữa trung tâm của thế giới bao quanh bởi làn sóng biển vô tận.
Sự cô đơn tĩnh lặng giữa những khoảng không vô tận. Ảnh: Designboom.
Và sự gắn kết của nghệ thuật tương tác. Ảnh: Designboom.
Mặc dù tạo ra được những hình ảnh thị giác phức tạp, nhưng cách thức dựng nên công trình nghệ thuật này lại vô cùng đơn giản – chỉ từ những tấm gương đào sâu nửa mét xuống mặt cát biển và xếp liên tục nhau. Đôi khi, nghệ thuật không phải là những điều quá đỗi phức tạp, chúng đơn giản chỉ là cách nhìn khác nhau của mỗi người và chúng ta chia sẻ cách nhìn ấy với nhau mà thôi.
“Rất nhiều” ánh hoàng hôn. Ảnh: Designboom.
Có thể nói, thông qua một tác phẩm tương tác với quy cách thực hiện đơn giản như thế này, Johan Gjøde đã đem đến một trải nghiệm nghệ thuật thú vị thông qua những ảo giác về thẩm mỹ, kéo mọi người lại gần nhau hơn, trải lòng mình ra với thiên nhiên. Chỉ khi ấy, con người mới thấy được sự nhỏ bé của mình trước thiên nhiên vĩ đại.
Biển khơi có thật sự vô tận, con người có thật sự nhỏ bé ? Ảnh: Designboom.
Thực hiện: Đức Nguyên – Theo: Designboom – Ảnh: Designboom.
Xem thêm:
Triển lãm Digital Abysses: đắm mình giữa biển khơi đương đại
Kỳ quan ánh sáng ở bảo tàng Lourve, Abu Dhabi