Kiến trúc có thể tan biến vào cảnh quan và dẫn lối chúng ta trở về với thiên nhiên hay không? Câu hỏi này đã trở thành điểm khởi đầu của văn phòng Architect-K khi thiết kế quán cà phê MIGIUI tại một địa điểm từng hoàn toàn nguyên sơ, sau đó bị tàn phá bởi những can thiệp nhân tạo. Thay vì áp đặt hình khối lên mảnh đất có thương tích, kiến trúc sư tìm cách lắng nghe màu đất son, mặt hồ tĩnh lặng và khung cảnh rừng núi Goun hùng vĩ. Kiến trúc ở đây không được thiết kế để tách biệt, mà để hòa mình vào địa hình, tạo nên một con đường êm ái, nơi thiên nhiên và con người có thể gặp gỡ và kết nối lại.
Quán cà phê có đường nét uốn lượn như một dòng chảy, hài hòa với địa hình đồi núi. Mái nhà xanh mướt hòa vào cảnh quan tự nhiên, thể hiện sự tôn trọng tối đa với môi trường.
Hàng cây xanh trên mái nhà giúp kết nối kiến trúc với hệ sinh thái địa phương.
Công trình nằm trong một ngôi làng Hanok ở Ulju-gun, Ulsan, nép mình dưới chân núi Goun. Ban đầu, khu đất được bảo tồn nguyên vẹn nhờ những quy định phát triển nghiêm ngặt, nhưng sau khi ngôi làng lân cận phía bắc được xây dựng, địa điểm này đột ngột bị chia cắt, những đường nét tự nhiên nhấp nhô của địa hình bị san phẳng với đất đai trơ trụi và cảnh quan phân mảnh. Tuy nhiên, khi kiến trúc sư đến thăm, hồ Golan-mot liền kề phản chiếu sắc thu ấm áp của ngọn núi, hé lộ sức sống tiềm tàng của thiên nhiên ẩn mình dưới những vết sẹo. Thay vì diễn giải địa điểm qua lăng kính đô thị, kiến trúc sư chọn cách lần theo những lớp thời gian biến chuyển được khắc sâu trong tự nhiên. Mục tiêu là tạo ra một không gian nơi cuộc sống con người và thế giới tự nhiên có thể một lần nữa cùng tồn tại và tương tác.
Góc nhìn từ bên ngoài cho thấy sự trong suốt của mặt tiền, như thể công trình đang tan biến vào khung cảnh đồi núi.
Tấm kính cong phản chiếu bầu trời và cây cối, biến tòa nhà thành một bức tranh sống động hòa quyện với thiên nhiên.
Bước đầu tiên là khôi phục lại vùng đất. Phần phía tây của khu đất được hạ thấp để kết nối lại với hồ chứa, và một sườn dốc thoai thoải được hình thành về phía con đường phía đông. Cây bản địa, đá và các yếu tố nước được tái giới thiệu để gợi nhớ về khu rừng nguyên sinh. Không gian quán cà phê, khu vực nghỉ ngơi và ba sân trong được khéo léo bố trí dọc theo tuyến đường này, làm mờ ranh giới giữa môi trường xây dựng và tự nhiên.
Một lối đi nhỏ dẫn vào công trình, gợi lên sự tò mò và mời gọi khám phá ý nghĩa của cái tên “MIGIUI” – điều chưa biết. Mái hiên nhiều lớp bằng thép không gỉ uốn lượn theo đường cong của công trình, điều tiết ánh sáng mặt trời và củng cố hình dáng dòng chảy.
Trải nghiệm thiên nhiên đóng vai trò là nhân vật chính trong chương trình của quán. Hành trình chậm rãi kéo dài khoảng mười phút, mở ra trong sự liên tục không có ranh giới rõ ràng, tạo nên nhận thức về thời gian giãn nở, nơi sự giao cảm giữa bản thân và thiên nhiên được chắt lọc trong trải nghiệm không gian tinh tế.
Quán cà phê hoạt động với quy định hạn chế số lượng du khách, tạo ra một trải nghiệm yên bình và hòa nhập. Thực đơn lấy cảm hứng từ các yếu tố tự nhiên như gỗ, đá và nước không chỉ là hương vị đơn thuần, chúng hòa nhập với cảm giác, thị giác và thính giác của không gian, tạo nên trải nghiệm đa giác quan làm sâu sắc thêm sự gắn kết của du khách với thiên nhiên.
Nội thất bên trong tối giản nhưng ấm cúng, mời gọi du khách bước vào hành trình khám phá sự tĩnh lặng của thiên nhiên và bản thân.
Khung cảnh thiên nhiên hùng vĩ bao trọn tầm mắt, xóa nhòa khoảng cách giữa con người và thế giới xung quanh. Mặt tiền kính cong dày 28mm mang lại độ trong suốt tối đa, đòi hỏi các giải pháp kỹ thuật cao trong thiết kế kết cấu, cách nhiệt và lắp đặt.
Ánh sáng tự nhiên tràn ngập qua lớp kính dày, tạo cảm giác không gian mở và gần gũi với môi trường bên ngoài.
Thực hiện: Dương Đoàn | Ảnh: Yoon Joonhwan | Theo: Archdaily
Xem thêm:
Quán cà phê Sawerdō – Xây dựng “khoảnh khắc” kết nối
Dấu ấn công trình tôn giáo trên quán cà phê Wakuni Shoten
Quán cà phê độc đáo tại Thành Đô lấy cảm hứng từ bộ phim The Grand Budapest Hotel