Với những bức tường cao tới 4 mét và sàn nhà xi măng nguyên thủy, căn hộ của Philipp mang phong cách công nghiệp thô ráp điển hình. Anh cho biết đây không phải là điều dễ gặp tại Berlin, thành phố một thời là trung tâm công nghiệp nặng đã được hiện đại hóa. Khi hầu hết các tòa nhà khác đã bị nhiều công ty nội thất mua lại, cải tạo thành những căn hộ hiện đại thì chủ nhân của tòa nhà này lại tìm mọi cách để đảm bảo rằng mọi cư dân tại đây sẽ giữ cho không gian ít biến đổi nhất có thể. Và những người dân sống ở đây đã làm được điều đó.
5 năm trước, Philipp tình cờ đến đây dự một bữa tiệc. Không gian này đã ngay lập tức chiếm trọn trái tim anh, để ngày hôm sau, anh tìm đủ cách thuyết phục người cho thuê dành lại cho mình một căn. “Khi ấy, nơi đây toàn đồ cũ. Không có điện, không lò sưởi, không nước, không có gì hết! Nhưng tôi chả quan tâm!”, anh cho biết. Anh từ từ cải tạo lại căn hộ theo những cách thận trọng nhất có thể. “Điều quantrọng nhất là phải giữ được vẻ đẹp công nghiệp của nơi này. Không có bề mặt nhẵn nhụi nào cả, không được có cái vẻ sáng choang, láng coóng!”. Vì thế, anh sơn các bức tường cao 4 mét bằng bình xịt để không làm mất đi những điểm gồ ghề.
Các mảng sàn xi măng được Philipp cọ sạch và mài nhẵn, còn phần sàn gỗ trong phòng làm việc là kết quả của nhiều ngày lượm lặt các mảnh gỗ cũ một nhà thi đấu cổ xưa đang được hiện đại hóa. Các món nội thất gỗ trong nhà anh cũng được đóng lại từ nhiều mảnh vụn khác nhau, được anh sưu tập từ nhiều địa điểm đang được cải tạo. “Ở Berlin, thật không may là người ta cứ vứt hết những thứ có giá trị đó đi để thay bằng một bề mặt hiện đại vô cảm như thế đấy”, Philipp chia sẻ.
Các mảng sàn xi măng được Philipp cọ sạch và mài nhẵn, còn phần sàn gỗ trong phòng làm việc là kết quả của nhiều ngày lượm lặt các mảnh gỗ cũ một nhà thi đấu cổ xưa đang được hiện đại hóa. Các món nội thất gỗ trong nhà anh cũng được đóng lại từ nhiều mảnh vụn khác nhau, được anh sưu tập từ nhiều địa điểm đang được cải tạo. “Ở Berlin, thật không may là người ta cứ vứt hết những thứ có giá trị đó đi để thay bằng một bề mặt hiện đại vô cảm như thế đấy”, Philipp chia sẻ.
Các nội thất và đồ trang trí còn lại đều là đồ thừa kế của ông bà anh, hoặc được mua ở các khu chợ trời. Một cái ghế thợ cạo nằm ngay trên lối đi; một cái bàn gỗ từ thập niên 1960 trở thành quầy bar, những chiếc đèn, ghế đã cũ góp phần làm nên vẻ đẹp của phong cách loft. “Thậm chí cả chiếc công tắc đèn cũng là đồ nguyên bản từ những năm 1940 đấy”, Philipp tự hào nói.
Muốn giữ lại những cảm xúc xưa cũ,Philipp đồng thời cũng phải luôn sáng tạo, nghĩ ra những phương thức tái sử dụng đồ vật bỏ đi và tạo ra những tác phẩm vô giá từ những thứ vô dụng.
“Quận Wedding của Berlin là nơi có nhiều câu chuyện lịch sử về những năm tháng khó khăn, có đường hầm đầu tiên chuyển đồ cứu trợ cho người Đông Đức. Việc tôn trọng tinh thần ấy là rất quan trọng”.
Bài & hình ảnh: ANNE – CATHERINE SCOFFONI – Chuyển ngữ: PHƯƠNG HUYÊN