Piano Parco: Ngợi ca di sản, kiến tạo tương lai

Xuyên suốt dự án cải tạo không gian nghệ thuật Palazzo dell’Arte, cách tiếp cận của kiến trúc sư Luca Cipelletti chứng minh rằng một cuộc khôi phục bài bản có thể vừa bảo toàn tính chân thực lịch sử, vừa thích ứng với những kỳ vọng đương đại về sự cởi mở, khả năng tiếp cận và tính hữu dụng – đảm bảo công trình sẽ tiếp tục tồn tại như một khuôn khổ sống động cho đời sống văn hóa của Milan.

Được thành lập từ một thế kỷ trước như một nền tảng cho kiến trúc tiên phong và nghệ thuật ứng dụng, Triennale Milano đã phát triển thành một trung tâm đa ngành, nơi thiết kế giao thoa với những vấn đề rộng lớn hơn của đời sống đương đại. Dự án cải tạo khu Piano Parco là một phần của kế hoạch tái phát triển rộng hơn cho Palazzo dell’Arte – ngôi nhà của Triennale từ năm 1933, là minh chứng cho cuộc đối thoại liên tục giữa di sản và đổi mới.

Dự án bao gồm 2.300m2 không gian nội thất ở tầng công viên và 7.300m2 vườn, thổi một làn gió mới vào công trình biểu tượng thời Novecento của kiến trúc sư Giovanni Muzio. Được dẫn dắt bởi Luca Cipelletti, người sáng lập AR.CH.IT kiêm giám đốc kiến trúc của Palazzo dell’Arte từ năm 2019, sự chuyển mình này gồm có nhà hàng, quán cà phê, không gian âm nhạc chuyên biệt và khu vui chơi cho trẻ em. Mỗi hạng mục được cân nhắc kỹ lưỡng để vừa tôn vinh tầm nhìn nguyên bản của Giovanni Muzio, vừa đáp ứng các nhu cầu đương đại về tính tiếp cận, bền vững và giao lưu văn hóa.

khong gian duong dai nghe thuat triennale milano Piano Parco do noi that tacchini

Khu vực trưng bày bộ sưu tập các tác phẩm mang tính biểu tượng của Tacchini. Ảnh: Delfino Sisto Legnani-DSL Studio.

Trọng tâm của dự án là nhà hàng và quán cà phê Cucina Triennale nằm tại ba phòng mà ban đầu Giovanni Muzio dành cho phục vụ ẩm thực. Thiết kế của Luca Cipelletti tạo sự cân bằng giữa sự tôn trọng lịch sử và sự tinh tế của hiện tại, thông qua lăng kính của chủ nghĩa tối giản sắc nét nhấn mạnh sự rõ ràng về mặt hình học của tòa nhà, chẳng hạn như trần nhà hình thoi nguyên bản được phục chế tỉ mỉ và chiếu sáng, sàn gỗ sồi công nghiệp, và sáu hốc tường boiserie được tu sửa lại bằng các tấm gỗ sồi có đệm, khôi phục lại nhịp điệu trong tổng thể nguyên bản.

khong gian duong dai nghe thuat triennale milano Piano Parco nha hang

Ảnh: Delfino Sisto Legnani-DSL Studio

Các tác phẩm nghệ thuật của nghệ sĩ đương đại Alberto Garutti cũng phản ánh di sản chủ nghĩa duy lý của tòa nhà, tương tự như các đồ đạc thiết kế riêng được sản xuất bởi UniFor. Bàn ăn được thiết kế lại dựa trên mẫu nguyên bản năm 1933 của Gigiotti Zanini, mặt bàn bằng chất liệu Fenix với các sắc thái của màu trắng, hồng phấn và màu hạt dẻ cười, mang đến một góc nhìn đương đại cho những đường nét cổ điển. Những chiếc ghế mảnh mai, có thể xếp chồng của Marco Maturo thuộc Studio Klass kết hợp hài hòa với đường nét tinh tế của bàn, trong khi các dãy ghế băng màu xanh hải quân và rèm cửa màu xanh xám có thể thu vào, gợi nhớ đến đá cẩm thạch Cipollino trong hàng hiên của Muzio, tạo thêm những biến tấu tinh tế về sắc độ.

khong gian nghe thuat triennale milano Piano Parco nha hang do noi that

Ảnh: Delfino Sisto Legnani-DSL Studio

khong gian nghe thuat triennale milano Piano Parco do noi that

Ảnh: Delfino Sisto Legnani-DSL Studio

Vẻ đẹp tinh giản này củng cố ngôn ngữ kiến trúc của Palazzo dell’Arte, đồng thời tôn lên những góc nhìn bao quát ra Khu vườn Giancarlo De Carlo, đặc biệt là đài phun nước Mysterious Baths của Giorgio De Chirico. Được tạo ra vào năm 1973 cho Triennale di Milano lần thứ 15, tác phẩm điêu khắc này là một tổ hợp siêu thực với hình tượng thiên nga cầu vồng, những thân người đang bơi và một quả bóng bãi biển đầy màu sắc. Sau khi được sắp xếp lại, đài phun nước trở thành điểm nhấn tương phản với vẻ quy củ của tòa nhà.

khong gian duong dai nghe thuat triennale milano Piano Parco Giancarlo De Carlo

Ảnh: Delfino Sisto Legnani-DSL Studio

Căn phòng Voce rộng 300m2 chuyên biệt dành cho âm thanh, khôi phục mối quan hệ bị gián đoạn của Triennale với nghệ thuật thính giác. Vào những năm 1950, nơi này từng là trung tâm phát sóng cho các chương trình thử nghiệm của RAI, nay được chuyển thành không gian âm thanh hiện đại bậc nhất, được thiết kế cho các buổi hòa nhạc, buổi nghe nhạc và trưng bày nghệ thuật.

Luca Cipelletti đã đưa kiến trúc của Voce về với nguyên bản. Một kết cấu thẳng đứng được đỡ bởi một loạt cột trụ phân chia không gian thành ba nhịp không đối xứng. Được bọc hoàn toàn bằng các tấm tiêu âm màu xám, không gian này được chủ ý để trống, không có bất kỳ một tác phẩm nghệ thuật hay yếu tố trang trí nào trong tầm mắt, cũng như không có hệ thống kỹ thuật hạ tầng nào lộ ra nhằm tạo nên một không gian tối giản đến mức sắc lạnh nhưng có khả năng đưa con người đắm chìm vào một cách sâu sắc.

khong gian duong dai am nhac nghe thuat triennale milano Piano Parco

Ảnh: Delfino Sisto Legnani-DSL Studio

khong gian am nhac loa do noi that nghe thuat triennale milano Piano Parco

Ảnh: Delfino Sisto Legnani-DSL Studio

Bầu không khí trầm tư càng được tôn lên nhờ thiết kế ánh sáng của Anonima Luci, làm sống động nội thất với những gam màu có độ chuyển, từ trắng tinh khiết đến các dải màu chuyển sắc tinh tế, phản ứng theo nhạc.Một bức tường âm thanh mang phong cách Retro-futuristic có kích thước lớn do nghệ sĩ Giorgio Di Salvo thiết kế, tạo thành điểm nhấn trung tâm, giống như bàn thờ trong bố cục không gian mô phỏng Vương cung thánh đường. Hệ thống chỗ ngồi mô-đun do Philippe Malouin thiết kế, được bọc nỉ màu xanh rừng, cho phép chuyển đổi linh hoạt không gian từ một phòng nghe nhạc thính phòng sang quầy bar cocktail hoặc sàn nhảy.

khong gian duong dai nghe thuat triennale milano Piano Parco am thanh

Ảnh: Delfino Sisto Legnani-DSL Studio

khong gian am thanh den neon nghe thuat triennale milano Piano Parco

Bên ngoài, biển hiệu đèn neon với dòng chữ viết tay “TRIENNALE VOCE” của Marcello Maloberti đánh dấu lối vào, tuyên ngôn một cách mạnh mẽ về tầm quan trọng của tiếng nói.

Cuối cùng là Gioco, một không gian mở miễn phí dành riêng cho trẻ em và gia đình. Đây là sân chơi xúc giác khơi dậy trí tưởng tượng và sự thử nghiệm, với các đồ đạc mô-đun của studio thiết kế Pháp Smarin. Được xây dựng từ các khối bần và bề mặt gỗ thông nguyên khối, hệ thống này có thể được tái cấu hình thành bàn làm việc, ghế thư giãn, hoặc những cảnh quan điêu khắc, với điểm then chốt là không cần sử dụng đinh hay ốc vít. Vừa thiết thực vừa bền vững, hệ thống này phản ánh một cách thích đáng tinh thần sáng lập của Triennale: rằng thiết kế phải kích thích các giác quan, trao quyền cho sự sáng tạo và mời gọi mọi người, bất kể tuổi tác, cùng tham gia vào hành động kiến tạo.

khong gian duong dai nghe thuat triennale milano Piano Parco tre em

Ảnh: Delfino Sisto Legnani-DSL Studio

Thực hiện: Hoàng Lê | Theo: Yatzer


Xem thêm

Cải tạo tòa nhà di sản Konelabra: Gìn giữ sự nguyên bản để chuyển mình

Hiệu sách Tianjin Zhongshuge: Những nấc thang của tri thức

Nhà hàng Another Smith: Kiến trúc tre đương đại kết nối ẩm thực Thái-Hoa